Trở lại Điện Biên

07:54 - Thứ Năm, 14/04/2022 Lượt xem: 4623 In bài viết

Chỉ thấy một vùng cỏ biếc non tơ

Mây trắng bay, mây trắng đến không ngờ

Cành phượng rủ một chùm hoa đỏ chót

Chỉ có thế thôi ư

Mà chính là A1

Mà chính là Him Lam

Anh đã đi qua hơn hai mươi năm

Để gặp lại tuổi thơ mình náo nức

Nghe tiếng bom và đại bác

Gầm lên từ trang sách học trò.

 

Bỗng hôm nay đối diện với Him Lam

Anh cúi xuống chỗ nằm xưa anh Giót

Và chợt hiểu: điều ngạc nhiên lớn nhất

Là anh chẳng ngạc nhiên gì

Anh đã đi

Từ chiến trường Điện Biên đến chợ Điện Biên

Mùi trái chín cứ thơm lừng phố núi

Quen thuộc quá đến không còn nhớ nổi

Tình yêu này anh có từ đâu

Đất dưới chân anh, trời thắm ở trên đầu

Gặp chiếc xe tăng gỉ hoen nằm trong lúa

Như cục than cháy vùi trong ngọn lửa

Ngọn lửa màu xanh.

 

Hầm Đơ Caxtơri vừa vặn giữa cung đường

Đi chợ về, chị Thái nghỉ, soi gương

Có phải hôm nay trước màu xanh thung lũng

Anh mới hiểu: hồn nhiên là cuộc sống

Nghe quanh mình dào dạt cỏ non tơ

Anh bâng khuâng nhớ đến một ngọn cờ

Đã một lần mọc lên trên cỏ ấy

Cái sắc đỏ bừng bừng như đám cháy

Đốt thiếu những bất đồn thù.

 

Anh không là đám mây trắng vô tư

Trên đỉnh Pú Hồng Mèo lặng lẽ

Trái tim anh đập một lời giản dị:

Ngọn cỏ đời đời xanh suốt tháng năm

Ngọn cờ mọc lên chỉ có một lần

Nhưng có điều này –

Cả hai đều bất diệt.

Anh Ngọc
Bình luận
Back To Top