Nghe đồng kể chuyện cỏ hoa
Xa xanh trải tới bao la cuối trời
Muôn bông sen trắng không lời
Gửi hương vào đất cạn đời còn thơm.
Nghe đồng kể chuyện rạ rơm
Ngàn năm vương nợ hạt cơm quê mình
Hoá thành ngọn khói ân tình
Trả tro về đất khai sinh lặng thầm.
Nghe đồng kể dấu chân trần
Vẹt mòn đọng váng bùn ngâm bốn mùa
Móng bầm bám ruộng phèn chua
Chân in thêm dấu lúa vừa thêm bông.
Nghe đồng kể chuyện bão giông
Mồ hôi đánh cược mênh mông lũ tràn
Mỗi lần cơn bão vừa tan
Đã nghe đất cựa muôn vàn mầm cây.
Lặng im nghe chuyện đất này
Nắm xương dưới cỏ kể ngày rất xa
Hồn thiêng từ thuở ông cha
Còn in sắc biếc quê nhà đồng ơi!