Đêm nằm nghe sương núi
đánh thức những lá, cành
nắng lên gom buốt giá
nhốt trong mầm tươi xanh.
Cánh đào phai trên núi
bung mắt biếc, môi hồng
tô rực bức tranh bản
sau mấy mùa bão giông.
Câu sli không nhớ tuổi
hát qua bao năm rồi
tiếng then luôn nóng hổi
dù ngân đã bao đời.
Già bản mang nỗi nhớ
viết trên giấy dán tường
trẻ em khoe mơ ước
tràn tiếng cười yêu thương.
Trai bản tìm vải tốt
làm Còn tỏ niềm yêu
gái bản thêu váy đẹp
đường kim khâu bao điều.
Cánh đào luôn đúng hẹn
phai mãi vẫn còn phai
mình cũng vừa đến hẹn
đôi tim đã then cài!