Tháng Tư khẽ gọi ta về
Xoay câu lục bát cho đầy niềm thương
Nhặt từng kỷ niệm vấn vương
Mà nghe nỗi nhớ trào dâng trong lòng.
Tháng Tư ngọn gió bềnh bồng
Cứ man mác thổi qua sông sớm chiều
Đường quê chấp chới cánh diều
Ngày xanh ai đã ít nhiều lãng quên.
Tháng Tư nước chảy yên bình
Hàng dừa tỏa bóng êm đềm bên sông
Cây bần cũng trổ tím bông
Đơn sơ mộc mạc theo cùng tháng năm.
Tháng Tư nỗi nhớ thì thầm
Về tìm lại dấu chân trần ngày xưa
Giao mùa bất chợt cơn mưa
Nụ cười thuở ấy như vừa tinh khôi.